Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Mối tình đồng tính thêm mới vào đơn phương.

Chỉ muốn ở bên. Giờ đây công việc cũng ổn định. Do cuộc sống xung quanh và công việc nên luôn giấu kín con người thật ở tận sâu tiềm thức. Hay do tôi quá lý trí. Một ngày. Chỉ vì sợ nói ra tôi sẽ mất đi tình bạn này. Tôi chặn cuộc gọi tới. Thật sự gần em tôi rất muốn được đi hết giới hạn nhưng lần nào cũng chẳng thể nói. Tôi. Phải làm rõ ràng mối quan hệ mờ ảo đó? Tuy tôi biết mình yêu em rất nhiều nhưng cái tôi của người đàn ông bị gay không cho phép làm điều đó.

2 đứa con trai nhưng lại có thể cùng đi coi phim. Muốn tách em ra khỏi thế giới tôi.

Chúng tôi cùng một lớp. Tôi chẳng thể cao thượng như thế.

Một thời kì sau chủ động tìm đến tôi như không có gì. Ngồi trầm tư mặc tưởng một điều gì đó. Em biết tôi muốn gì nhưng vẫn như thường biết. Nở mày nở mặt. Chẳng thể ở bên em như một chàng khờ để chứng kiến em bên người con gái em yêu. Em trả lời không hề có ý đáp lại hay đón nhận tình yêu đó. Tôi là người đồng tính.

Tôi muốn xác định rõ mối quan hệ với em. Đi du lịch và ắt những gì cũng có thể nói với nhau. Chúng tôi không phải yêu nhưng cũng rất thân thiết. Lúc đó tôi rất hạnh phúc. Tôi thức trắng đêm. Block Facebook em. Về nhà tức tốc online nói chuyện. Hải. Quan hoài trông nom những khi em buồn.

Hồi còn trên giảng đường đại học. Rất yêu em. Sẽ không làm gì tổn hại tới em. Giờ đây ngẫm lại tôi nghĩ thời gian qua mình ở vai một kẻ giết thời kì chứ không phải một bồ đồng tính như tôi đã ngộ nhận.

Tốt nghiệp đại học 3 năm. Phải chăng em quá ích kỷ. Để rồi rốt cuộc em chỉ muốn tôi ở bên cạnh như một người bạn thân. Rồi một ngày nọ. Tôi dần cảm nhận được sự đáp lại tình cảm của em. Chặn nick yahoo. Khép kín trong lớp vỏ bọc khá ổn bên ngoài. Em lặng im. Tôi quen biết em. Xem phim rồi tôi đưa em về. Tôi không muốn cứ ảo ảo thật thật như thế nữa.

Em chỉ muốn đi ăn đi chơi rồi chào tôi đi về phòng trọ thế thôi. Tôi không biết em như thế nào nhưng tôi mở lòng bít tất. Tôi không biết vì sao thích em. Dù đã biết trước sẽ có ngày này nhưng thật sự tôi vẫn câm lặng suốt 7 ngày. Chung một nhóm bạn. Em và nhiều người trong lớp mâu thuẫn nhau.

Vơ do hiểu lầm. Đang giày đạp lên ái tình của tôi? Tôi đau đớn dằn dặt rất nhiều đêm. Em có đang lợi dụng tôi. Nhưng rút cuộc tôi cũng quyết định rời xa em. Chính do vậy tôi sống nội tâm.

Không phải để nghĩ suy về em nhưng đầu óc trống tuếch. Đi làm về hẹn đi dạo phố. Không phải không muốn nói. Em không có người con gái em yêu ở bên cạnh. Vạn bất đắc dĩ phải khiến tôi thốt lên: "Tôi là đồng tính. Tuy không rõ ràng như các đôi đồng tính khác. Cố nhiên chúng tôi không chính thức gì nên cũng không hề đụng chạm thân hay đi quá giới hạn của một người bạn.

Không phải tôi thánh thiện gì. Đi ăn. Nửa năm sau tôi hay tin em đám cưới với người con gái đó. Chuyện vô tình không hay xảy tới.

Do người dưng sinh chuyện thị phi". Cắt đứt liên lạc. Tôi rất sốc. Em sẽ không bao giờ đi chung con đường hà khắc này với tôi. Trừ giới tính thật của mình. Lúc đấy chúng tôi như một vài thật sự. Tôi trách em đã lợi dụng tình cảm của tôi suốt bao năm qua. Chúng tôi cảm nhận được sự hiện diện của nhau ngày một lớn. 3 năm cùng nhau ngồi ghế giảng đường.

Dần dần càng ngày càng thân. Cái không có thật hòa vào cái cảm giác khó tả của tình đồng tính khiến cho tôi ngày càng biết mình rất yêu em.

Đằng sau đó là con người luôn khổ đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét