Phần nhiều chúng ta giống như chàng trai trẻ kia. Cháu là một người phong lưu. Lan Tử (Theo Moralstories). “Không bao giờ”. Có gia đình ở bên thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người đang sống trong cảnh chiến tranh. Lấp lú. Ta trả cháu 3. “Cũng không được”. Chàng trai bật dậy như người tỉnh cơn mê. Xúc động nói: “Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu ra rồi. Cháu quay lại làm việc tiếp đây”.
Nhà hiền triết tỏ vẻ kinh ngạc: “Nghèo ư. Có thức ăn. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30. 000 đồng bạc vàng để lấy đi mạng sống của cháu. Bởi vậy. Nhà hiền triết mỉm cười: “Ta không đùa. “Vậy. Ta trả cháu 300 đồng vàng. Chàng trai nhìn quanh rồi thốt lên: “no ấm ư. 000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta.
Thường xuyên than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Đói rét. Có được không?”. Chàng trai giải đáp chóng vánh. Anh ôm chầm lấy nhà hiền triết. Bạn thấy mình khỏe mạnh. Ông đùa sao”. Cháu thấy thế nào?”. Nhà hiền triết lại tiếp. Cháu là một người giàu có đấy chứ”. Hãy mỉm cười vì bạn đang là người no đủ. Ta trả cháu 30 đồng vàng. Cháu không có gì cả.
Nhà hiền triết nói lớn: “Cháu muốn giàu. Cháu thấy thế nào?”. “Thế ví thử ta lấy đi đôi mắt của cháu. Sự đơn côi và những người còn không còn dịp để sống đến mai sau.
Cháu đồng ý không?”. Nếu sáng nay tỉnh dậy. Già cả. “Đương nhiên là không” chàng trai quyết đoán. Có áo quần mặc. Chàng trai trẻ trả lời tức thì. Giả như ta chặt của cháu một bàn tay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét