Tội cho tôi lắm
Vì yêu cầu của đạo diễn phải lấy rất nhiều góc máy khác nhau. Nhờ sự giúp đỡ của các anh em cascadeur và đạo diễn Bùi Tuấn Dũng.Trước tiên là được gặp lại các cô chú. Phim lại thực hành trong hơn hai tháng. Tôi đoạt giải nhất. Đã nghe nhiều chuyện anh “đầu tư” cho vai diễn để được nhận vai như giảm 4kg. Nhưng nếu không có ai thì tôi vẫn quẩy balo lên và đi. Ba mẹ và anh chị em trong nhà phản đối dữ lắm vì lúc đó. Ấy thế mà lời nhận xét về anh thường là “người có cuộc sống nội tâm.
Trong một bài phỏng vấn cách đây chưa lâu. Trong những cảnh quay đánh võ mất rất nhiều ngày này. Tham dự phim này. Tôi vẫn đang liên tiếp tham gia phim truyền hình của các hãng phim tư nhân đó chứ. Thế giới của Quốc Thái không hề có những buổi party tiệc tùng sôi động hay hào nhoáng. Tôi phải nạm thật nhiều để có thể tụ hội cũng như có đủ thể lực để có thể hoàn thành những cảnh tranh đấu.
Quan trọng nhất là vai diễn đó ra sao. Phong trần cộng với nhiệt huyết. Sống trong tình cảm của anh em trong đoàn và được ăn mặc. Việt trong Hương phù sa. Thế giới của Thái là sách báo và internet…”. Gia đình không muốn tôi mê nghệ thuật rồi lơ là việc học hành. Đối với tôi. Không bia rượu. Ham mê nghề thì không có chữ "phiền". Vẻ ngoài xù xì. Anh khá có duyên với những phim do quốc gia sinh sản.
Chạm ngõ điện ảnh bằng vai diễn “sực mùi đàn ông” trong Tâm hồn mẹ. Bạn thử mường tượng cảnh bạn phải ngâm mình trong nước suối ở rừng Trường Sơn. Tôi đang học năm thứ tư trường Sư phạm kỹ thuật. Những chuyến đi. Chúc cho LHPVN lần thứ 18 thành công tốt đẹp! Tôi còn nhớ. Nhận xét thế thôi. Anh trai của tôi cũng từng tốt nghiêp trường Âm nhạc quốc gia nhưng rồi cũng không sống được bằng nghề.
Chi tiết này trong phim có phiền cho anh lắm không? Là diễn viên. Anh em đồng nghiệp cả nước và để được xem phim mình tham gia.
Lạnh tái tê và phải nude hai ngày trước 150 cô gái mới học lớp 11. Về ẩm thực ở những vùng đất đã qua và hơn nữa. Người trong ekip Những người viết huyền thoại nhận xét : “ N ghịch ngợm. Đinh Hùng trong Hoa thiên điểu. Khuôn mặt góc cạnh và thậm chí có thời kì để tóc dài khá lãng tử
Cảnh khỏa thân của anh trong bối cảnh chiến tranh khiến khán giả cười ồ lên về độ trung thực và… đáng yêu. Điều ý nghĩa nhất trong cuộc hành trình đó là những điều trông thấy.
Đó là những vai phụ. Người ta có nhiều lý do để xuất hành. Tuốt tuột những kỹ năng đều phải biết và học hỏi. Nơi mà cha mẹ anh vẫn ngày ngày hướng cả tấm lòng về đứa con trai một thời mình cấm cản theo nghiệp làm phim.
Hòa đồng. Không mua ô tô dù anh không phải lo lắng nhiều về kinh tế khi có cả một biệt thự cho thuê… (Cười to) Tôi không có sở hữu biệt thự đâu nha. Cuộc sống của anh là những chuyến đi trải nghiệm dọc tổ quốc.
Thường là độc hành hay theo một nhóm? Thứ mà anh quan tâm trong các chuyến đi? Tùy lúc thôi. ”. Tôi đã giấu gia đình đi học diễn xuất tại Nhà Văn hóa Điện Ảnh TP. Tát. Được báo chí nhắc tên nên gia đình mới biết. Cho đến khi Người đ àn b à y ếu đ uối của đạo diễn Đinh Đức Liêm được phát sóng. Sinh hoạt như những chiến sỹ thực thụ. Không phải chỉ để đến đích! Rất nhiều những bức ảnh về các chuyến đi của mình được anh san sẻ trên trang facebook cá nhân chủ nghĩa.
Rút cục. Anh buôn với “em nào đó” là sao? Ôi. Anh có phải chuẩn bị gì không? quờ các vai diễn đều phải có sự tìm tòi. Sau những buổi vắt kiệt mình cho vai diễn trên trường quay. Anh không thích. (TGĐA) - Phát trong Người đàn bà yếu đuối. Nhờ thế mà tôi biết sống tự lập. Chí Cao trong Tình án … là những vai diễn có thể điểm nhanh trong đầu khi nghĩ về dấu ấn mà Trương Minh Quốc Thái để lại ở mảng phim truyền hình.
Bố mẹ đều theo dõi. Anh còn nói không với bia rượu hay thuốc lá – những thứ người ta thường gắn với vẻ đàn ông sần sùi. Đơn giản là nhớ nhà. À. Hiện tôi cảm thấy mình vẫn chưa đủ vốn sống cấp thiết cũng như độ sâu sắc để có thể sẵn sàng dấn thân vào vai trò đạo diễn. Bộ sưu tập phim có con trai tham dự của má còn đầy đủ hơn của tôi nữa cơ đấy (cười).
Vì con không có khiếu. Kỷ niệm đáng nhớ nhất của anh là gì? Đó là những ngày cùng đoàn phim rong ruổi theo cung đường Trường Sơn. Từ truyền hình và giờ là điện ảnh. Nhân vật của anh luôn kè kè điếu thuốc. Sau thì kệ! quan trọng nhất là hiệu quả khi lên phim thôi.
Nhớ gia đình. Đặc biệt. Trương Minh Quốc Thái lại tiếp chuyện gây ấn tượng mạnh với khán giả điện ảnh qua bộ phim Những người viết huyền thoại khi vào vai Nghĩa - người lính giao liên anh hùng nơi tuyến lửa Trường Sơn. Tôi vẫn phải làm hai công việc chính là tham gia phim và làm MC mà
Khi xâm nhập thực tế. Vậy khi vào phim Tâm hồn mẹ hay Những người viết huyền thoại này. Đóng cứng quá. Chuyên nghiệp và rảnh là buôn điện thoại với em nào đó”. Tôi nhớ mình còn đang học ở trường Đại học Sư phạm kỹ thuật. Đổ máu xương để bảo vệ Tổ Quốc. Những chuyến đi đó. Bảy Viễn trong Dưới cờ đại nghĩa. Ngoài phim? vững chắc sẽ gặp anh chàng bụi đời Quốc Thái la cà quán xá.
Khi hay tin. Chưa có cơ hội hay không có duyên với phim của tư nhân? Cũng có thể nói như vậy. Lúc đó. Được mà phải không bạn? Xin cảm ơn Trương Minh Quốc Thái! Gia Sơn Photo: Quốc Huy. Tôi chỉ có một căn hộ chung cư nhỏ cho thuê thôi. Còn chuyện “bật mí” thì xin phép cho tôi giữ những niềm vui nho nhỏ ấy cho riêng mình nhé! Những người viết huyền thoại năm nay tham gia LHPVN lần thứ 18 ở Quảng Ninh và hẳn anh sẽ tham dự? Anh hy vọng gì cho bộ phim tại LHP năm nay? dù rằng cũng đang bận lịch quay phim ở TPHCM.
Đi. Đông Bắc của Việt Nam mình. Dù bận rộn đến đâu. Đồng thời đó.
Hay sẽ gặp trong những chuyến làm phim và những cuộc hành trình của Quốc Thái. “Ba tôi từng khuyên bỏ nghề” Chuyến qua Mỹ thăm nhà lần này của anh chỉ đơn giản là kết nối tình cảm gia đình hay có lý do gì đặc biệt không? Anh có thể san sẻ một tí về gia đình của mình? Đây là chuyến đi như mọi lần của tôi qua thăm bác mẹ và gia đình anh chị em của tôi ở bên này.
Hẳn anh ngồi nghĩ về “tương lai” của mình. Trải nghiệm đó không bao giờ tôi quên được.
Cô chú bác và anh chị em trong đoàn phim viện trợ. Phải mất một thời gian rất lâu. Quốc Thái có vẻ sẽ là cái tên sáng giá khi mà điện ảnh Việt càng ngày càng khan hiếm vẻ đẹp nam tính trong các bộ phim. Nam tính. Ngoài công việc tìm hiểu.
Đam mê nghề thì không có chữ “phiền” Là khuân mặt quen thuộc. Mà vì tôi còn nhiều mối quan tâm khác hơn. Nhưng tôi cũng đã xin phép đoàn phim ra tham gia LHPVN lần thứ 18.
Ngày đó. Nên gia đình càng không muốn tôi dấn thân vào con đường nghệ thuật.
Ai mà không phải lo âu về kinh tế cơ chứ. Bên cạnh đó. Anh nghĩ tới hình ảnh đó như thế nào? Một diễn viên lão thành say nghề. Góp nhóp và trải nghiệm trên đường đi. Ba của tôi đã khuyên “con bỏ nghề đi. Bài phỏng vấn này được thực hiện khi mà anh đang ở Mỹ cùng gia đình sau một chuyến đi dài dọc Trường Sơn để hoàn thành vai diễn trong bộ phim Những người viết huyền thoại – bộ phim chiến tranh của đạo diễn Bùi Tuấn Dũng.
Ai cũng biết câu "đi một ngày đàng
Anh có tiết lậu ý định trở nên một đạo diễn phim. Những điểm đến hấp dẫn trong thế giới rộng lớn mà anh luôn cảm thấy mình bé nhỏ hay đơn giản hơn là bay sang Mỹ.Hiện tôi vẫn di chuyển bằng xe máy thật. Anh mới chỉ bén duyên với hai phim là Tâm hồn mẹ và mới rồi là Những người viết huyền thoại thì phải? Đối với tôi.
Không phải không thích mua xe hơi. Biết làm những công viêc mà từ nhỏ đến lớn đã có bác mẹ làm giúp. Chương trình nào có tôi tham gia. Đẹp vô cùng! Năm nào tôi cũng dành thời gian đi lòng vòng trên vùng đất đó mà vẫn muốn được đi hoài và được trở lại.
Tôi phải giảm tới 8kg đấy chứ không phải 4kg đâu ( cười ) Mà anh là người nói không với thuốc lá nhưng trong Tâm hồn mẹ.
Tôi là người dễ hòa đồng và thân thiện lắm. Café thềm. Anh nói gì về cảnh đó? Tôi cũng không nhớ mình đã thực hiện bao lăm đúp cho trường đoạn quay trong hai ngày bên bờ suối. Tôi sẽ được trở lại thăm một trong 7 kỳ quan thiên nhiên thế giới mới: Vịnh Hạ Long. Thậm chí. Quan trọng thấy đủ là đủ. Các chiến sỹ đã đương đầu gian khổ.
Điện thoại là vật tiêu khiển độc nhất mỗi khi đợi cảnh quay. Không chọn lọc cuộc sống rầm rĩ của một người nức tiếng.
Hy vọng những cảnh đương đầu sẽ mang lại không khí cho phim và sự xăm cho quý khán giả. Tôi vẫn phải thu xếp hàng năm qua thăm bố mẹ cho ông bà vui và an tâm. Chứ không phải chỉ là đích đến.
Tôi luôn thuộc nằm lòng câu này. Nhưng bây chừ. Do đó. Mang lại cho tôi nhiều vốn sống và kiến thức. Thậm chí đình đám với hàng loạt phim như Người phụ nữ yếu đuối. Một đạo diễn hăm hở trên trường quay hay một người yên ấm gia đình bên khu nhà vườn yên tĩnh. Phân tách nhân vật. Dưới cờ đại nghĩa … nhưng ở mảng điện ảnh. Các cô chú bác. Để được học hỏi và trau dồi kinh nghiệm.
Vai thứ. Gia đình tôi có 9 người. Hiện sinh sống ở cả hai nơi Mỹ và Việt Nam. Làm tiểu luận nhân vật để vào vai tướng cướp Bảy Viễn trong Dưới cờ đại nghĩa. Khán giả ngưỡng mộ có thể gặp anh ở đâu. Tôi luôn nỗ lực hàng ngày để có thể hướng mình đến cách làm việc tử tế đó.
Thăm thú các nơi là sở thích độc nhất của tôi ngoài nghệ thuật. Tôi được tìm hiểu về con người. ? Tại sao không phải là cả thảy nhũng điều trên
Rồi từ từ cũng… quen. “Hụt hẫng” là từ mà tôi có thể dùng để bao quát cho tâm cảnh lúc đó. Vẫn phải cố gắng rất nhiều để có thể tiến bộ hơn trong nghiệp diễn và hoàn thiện mình hơn. Kinh nghiệm và cả sự kỹ tính cho vai diễn. Anh biểu thị về cuộc sống của anh giờ cũng như dự án mới được không? Tôi rất vui với công việc của mình hiện tại.
Tỉ dụ như tôi có thể nấu cơm. Đó là phim trước nhất tôi đóng vai chính cũng như được khán giả khắp nơi biết đến. Thâm nhập nhân vật của mình. Thật khó mà có thể kể ra hết những vai diễn ấn tượng của Quốc Thái khi anh vẫn còn miết mải trên trường quay với những nỗi trằn trọc cho nhân vật mà mình phụ trách. Ba của tôi sau khi xem xong đã đồng ý để tôi tiếp tục tham dự nghệ thuật mà không cấm cản nữa.
Ba mẹ anh nói sao? Lúc đó. Đứng trước các cô nữ sinh (vai giao liên) anh đã cuống cà kê lên và phải làm 3 đúp mới xong. Vậy. Rất hạnh phúc vì được làm việc đúng với niềm say mê và sống đúng con người của mình. Phải không ạ? (cười) Đi xa làm phim. Sau mỗi chuyến hành trình là những trải nghiệm quý mà bản thân mình có được. Tôi mới làm quen với cảm giác không có bác mẹ bên cạnh mình.
Trong những chuyến phượt của mình. Học một sàng khôn" và tôi đi cũng không ngoài mục đích đó. Anh em trong đoàn phim. Rồi sau đó tự đăng ký dự cuộc thi Triển vọng Điện ảnh 1997 để thẩm tra khả năng của mình sau một thời gian theo học.
Chỉ vẽ tận tình để tôi có thể hoàn tất tốt công việc của mình. Khán giả ngưỡng mộ anh hẳn tò mò lắm bởi việc độc thân của anh xem ra rất nhiều người không chấp nhận… Rong ruổi theo những niềm say mê là cách mà tôi chọn lựa cho cuộc sống của mình. Kiêu hãnh lắm! Hôm phim chiếu ra mắt ở Hà Nội. Làm răng giả để ứng cử cho vai diễn nghiện ngập trong Hơi ấm bàn tay – Câu chuyện pháp đình hay tự học võ.
Đi du lịch tập thể bao giờ cũng vui hơn. Đó là cái được to lớn nhất khi tôi tham dự Những người viết huyền thoại.
Tôi nghĩ không có khán giả nào cảm thấy không ưng khi thấy tôi đang hạnh phúc đâu. Thỉnh thoảng. Có thể nói. Nhưng anh vẫn theo đuổi nghề diễn tới tận hiện giờ đấy thôi…? À. Xâm nhập thực tế nếu đã là một diễn viên thực thụ.
Khi nào rủ được bạn bè thì đi chung. Tôi cũng khá ấn tượng với anh trong những cảnh chống chọi. Nó giúp tôi trưởng thành hơn trong cuộc sống cũng như nghề nghiệp của mình. Đối với tôi. Nên vẫn đang nuốm hoàn thiện mình mỗi ngày. Vai diễn ở thể loại nào thì cũng quan yếu như nhau và đã làm là hết mình. Hay những món ăn đơn giản nhất và bắt đầu tấp tểnh học cách quản lý cuộc thế mình.
Còn động lực của anh là gì? Du lịch
Người ta bảo rằng. Khá khép kín. Đầu tư. Đừng đồn bậy. Anh đã xem kịch bản ưng ý cảnh khỏa thân. Đang theo học Sư phạm kỹ thuật song rẽ ngang theo nghệ thuật.
Thú nhận và hạnh phúc lắm! Hiểu được thêm về sự hy sinh lớn lao của tổ tiên ta. Tuy nhiên. Giờ thì phim nào. Trông khá sần sùi. Nghe đâu. Đâu là hành trình ấn tượng nhất với anh? Đó là những chuyến phượt đến vùng Tây Bắc.
Gia đình là quan trọng nhất. Hương phù sa. Bạn bè và người tình. Được biết đến vẻ đẹp của giang san Việt Nam mình và các nơi trên thế giới là ước mơ từ nhỏ. Việc đó thân quen như hơi thở và cuộc sống của mình vậy. Vì gu này mà anh vẫn chung thủy với xe máy. Tôi cũng đã nhờ sự chỉ dẫn tận tâm của các đạo diễn.
Bạn phó đạo diễn đã kể rằng. Thực ra. Thuốc lá. Đánh võ trong Những người viết huyền thoại. Năm bao lăm thì gia đình anh định cư ở Mỹ? Anh có thể kể về ngày đó không? bác mẹ tôi định cư ở Mỹ đã hơn 15 năm rồi. Khuân mặt khía cạnh. Mà tiện thể bạn nhắc tới việc giảm cân trong Hơi ấm bàn tay.
Nhân vật có nhưng điểm đặc biệt và đặc trưng gì mình đều phải tập và làm quen. Hỏi thăm về anh. 12 và toàn thể đoàn làm phim thì bạn sẽ như thế nào? ( cười ) ban sơ thì bỡ ngỡ. Trong phim đó. Tâm hồn mẹ hay Những người viết huyền thoại cũng không ngoại lệ. Học hỏi. Thậm chí. Hiện tôi vẫn đang mài miệt với những bộ phim truyền hình trong vai trò người diễn viên.
Nhưng khi làm phim. Ý định đó của anh thế nào rồi? Anh đã có ý tưởng cho bộ phim đầu tay chưa? Đó đang là ước mong thôi. HCM suốt một năm. Phong trần mà anh sở hữu. Cứ mãi đi và gom nhóp! Công việc hiện tại của tôi vẫn gắn liền đến nghệ thuật và đó là niềm đam mê lớn nhất.
Không thích các cuộc náo nhiệt. Có mạng như thế nào và mình có khả năng hóa thân thành nhân vật đó được hay không… Nếu các câu đáp của mình thỏa mãn nó thì tôi mới dám nhận vai. Hạnh phúc nhất là được làm những gì mình thích phải không? Sao lại bắt người khác phải sống và nghĩ giống mình.
Khi tôi gửi bác mẹ xem những bộ phim đầu tiên mà mình tham gia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét