Ảnh minh họa: T
Ở Hà Nội học, gần như ngày nào tôi cũng lên bar chỉ để xả nỗi buồn. Như thế chúng tôi sẽ đỡ khó nhọc hơn, không phải lo lắng đến việc giấu bản thân như thế này.Vì yêu xa, nên chúng tôi phải qua khá nhiều sóng gió. Còn với những đôi yêu nhau thực sự, thì dù đồng tính hay dị tính, khó khăn mấy họ cũng sẽ trải qua. Bao lăm mối tình qua nhưng chưa một mối tình nào tôi có thể tin tưởng và dựa vào.
Tôi nghĩ mình đang dần cảm hóa được mẹ. Còn bố thì dù rằng không chấp thuận, nhưng cũng không còn thái độ miệt thị như ban sơ. Nhưng sau khi tôi tham gia vào cộng đồng LGBT, tôi đã thẳng tuột gửi bài viết về người đồng tính cho gia đình đọc, để mọi người có cái nhìn chuẩn xác và cảm tình hơn. Những lần cãi vã, tị, hiểu lầm thời kì đầu nhiều không kể hết. Hành tinh khác rơi xuống. Bố tôi là người phải đối gay gắt nhất.
Trong căn hộ thuê ở ngõ Hoàng Mai, cặp đôi đã có cuộc chuyện trò cởi mở với Ngoisao. Nguyễn Phượng * Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi.
- Nhiều người đồng tính nam chọn cách lấy vợ để làm vừa lòng cha mẹ, các bạn thì sao? - Tuấn: Từ ngày biết mình như thế, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đến với một cô gái nào đấy, ra chiều thành hôn và sống bằng mặt nhưng không ưng ý hay lấy về chỉ để làm tấm bình phong. - Bình: Trước đây tôi sống khép kín, không quen ai, cũng không yêu ai.
Với lại, ngay cả đôi nam nữ thông thường yêu nhau, đâu phải ai cũng vững bền. - Bình: Trước giờ tôi sống khép kín, ít tiếp xúc với mọi người, các hoạt động trường lớp cũng rất ít tham gia, nên khi phát hiện ra giới tính thật, tôi đã nghĩ mình là người của.
, Bạn sẽ nói gì? - Tuấn: Chúng tôi cũng sống và cống hiến cho đất nước như các bạn. Nếu vượt qua được sức ép của gia đình, xã hội, tôi sẽ không lấy vợ, và mong muốn được kết hôn với người mình yêu. Còn với mẹ, lúc đầu mẹ cũng không chấp nhận được.
Tôi tin vào Tình yêu bền vững của cặp đôi đồng tính. - Nếu được nói một câu với những người đang kỳ thị, hoặc có cái nhìn lệch lạc về những người đồng tính, chuyển giới. Đặc biệt, trước đây tôi gần như không biết trân trọng ai, bỡn cợt lắm, giờ cá tính đó đổi thay nhiều, biết trân trọng tình cảm hơn.
T - Người thân phản ứng thế nào khi biết bạn là người đồng tính? - Tuấn: Hầu hết người nhà trong gia đình tôi đều không ưng được chuyện này. - Tình yêu của người đồng tính bấy lâu vẫn bị xem là khó vững bền, hai bạn nhận định gì về quan điểm đó? - Tuấn: Thật ra cách đây mấy năm, bản thân tôi cũng tồn tại nghĩ suy đó.
Trong ba năm trời đi học, chưa bao giờ tôi tìm thấy một sự bình yên, luôn phải sống trong sự lo âu, khổ cực. - Bình: Không ít bạn đồng tính dù biết mình như thế, nhưng họ vẫn xác định sau này sẽ lấy chồng/vợ để không phụ lòng ba má.
Hơn nữa, Tình yêu đồng tính không vững bền một phần vì tác động của từng lớp. Tôi không ngừng dằn vặt bản thân và ráng tìm mọi cách để nghĩ mình không phải thế.
Cách đây một năm, một người bạn khai trương cửa hàng áo cưới, và hai đứa gặp nhau lại ở đó. - Tình yêu đến với các bạn từ khi nào? - Chúng tôi đã biết nhau từ 3 năm trước, nhưng chỉ như những người quen thông thường vì cùng quê.
Từ đó, đôi khi họ không tình thực trong tình cảm của mình, dù vẫn yêu nhưng họ kiên tâm ra đi để vừa lòng bác mẹ.
Nhưng giờ đây, khi bắt đầu đi làm, phải nghĩ đến cơm áo gạo tiền, đặc biệt là khi gặp được người mình yêu và mang lại cho mình cảm giác bình yên, suy nghĩ ban đầu của tôi đã đổi thay. Không hiểu sao ngay khi gặp gỡ, chúng tôi đã chuyện trò rất tự nhiên, thoải mái. Cha nội tôi từng dặn học sinh rằng, sống không nên chỉ nghĩ đến hạnh phúc của riêng mình, mà phải nghĩ cho người khác nữa. - Bình: Trước đây tôi luôn nghĩ tới việc sẽ lấy vợ, sinh con, nhưng ngày nay thì không nghĩ đến điều này nữa; tương lai thì chưa dám chắc.
- Dân gian có câu "ái tình làm con người ta đổi thay", các bạn thấy gì từ bản thân mình? - Tuấn: Nói thật là trước đây tôi rất chơi bời. Nếu được chọn lại giới tính, tôi vẫn chọn như vốn dĩ mình có. - Bình: Trước khi suy đoán hay nói ai điều gì đó, các bạn nên tìm hiểu rõ bản chất vấn đề để tránh làm tổn thương mọi người cũng như làm tổn thương chính bản thân mình.
Cũng may là hai đứa chưa bao giờ giận nhau quá một ngày nên rồi mọi chuyện đâu cũng vào đó. Lúc đấy, tôi nghĩ yêu thì cứ yêu, yêu để đỡ buồn, yêu để chơi bời, mà không có mục đích, không có hướng để đi lên.
Tuy nhiên, lúc đấy báo đài nói về đồng tính rất bị động, thường gắn liền với những từ như đua đòi, ăn theo, tệ bạc, bệnh hoạn… Nhưng giờ đây, nghĩ suy của tôi đã hoàn toàn đổi thay, tôi tự hào về giới tính, con người ngày nay của mình, cũng như kiêu hãnh về những gì cộng đồng LGBT làm được cho xã hội. Cũng may thời đó mới có internet, nên tôi có cơ hội tìm hiểu về người đồng tính.
Tôi xác định tôi sẽ cô đơn cả đời, không có hạnh phúc cả đời cũng được, chứ không bao giờ để tình trạng mình không hạnh phúc, mình cũng phải chũm kéo người khác vào cuộc để họ cũng không hạnh phúc như mình.
Lúc về nhà, chúng tôi giao thông với nhau qua điện thoại, Facebook, Yahoo. Tôi mong mọi người hãy nhìn chúng tôi với ánh nhìn thiện cảm như bao người khác. - Phát hiện ra mình là người đồng tính, tâm cảnh của hai bạn như thế nào? - Tuấn: Một tháng sau khi biết mình là ai, tôi đã nghĩ mình là người độc nhất khác biệt với cả thế giới này. Nhưng từ khi gặp Bình, mọi thứ thay đổi, tôi đã cố kỉnh hơn rất nhiều.
Net về chuyện tình hạnh phúc của mình. Chẳng qua chúng tôi sinh ra đã thế chứ bản thân không hề muốn thế. Sau khi gặp Tuấn, suy nghĩ, hành động hàng ngày của tôi đã có nhiều đổi thay. Tình bắt đầu từ đó. “Bố chưa thấy trường hợp nào như thế, trong dòng họ trước giờ chưa hề có, nên không thể xảy ra chuyện này được”, bố từng nói như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét