Hơn 30 tuổi rồi anh à, nhưng tôi có dám cưới vợ đâu”
HCM để vào làm việc tại các KCX – KCN có thiên hướng giảm dần. Câu nói mộc mạc, thân thiện của chị Ái khiến chúng tôi tò mò. Trong khi đó, số cần lao đang làm việc tại các KCX – KCN bỏ việc hoặc mất việc về quê lại gia tăng.Vấn đề đặt ra là doanh nghiệp giải tán, ngừng hoạt động thì công nhân bám víu vào đâu, mưu sinh bằng cách nào? Trước đây, công nhân có quyền tuyển lựa công việc cho mình, tức họ có thể nghỉ ở công ty này và dễ dàng tìm được công việc ở công ty khác có chế độ tốt hơn, lương cao hơn.
Nhiều công nhân vẫn phải cố bám lấy công việc để mưu sinh dù biết rằng nó không xứng đáng với công sức mà họ bỏ ra (ảnh T. Vấn đề cơm áo gạo tiền luôn là nỗi ám ảnh khiến phần lớn công nhân rất khó hòa đồng với tầng lớp. “Hồi trước, nghỉ chỗ này còn có thể xin chỗ khác, bây giờ đừng hòng”. Tại đây, chúng tôi được xúc tiếp với nhiều tình cảnh trớ trêu.
Nhiều năm nay, do ảnh hưởng của suy thoái kinh tế, hoạt động sinh sản kinh dinh gặp nhiều khó khăn như mất đơn hàng, sức tiêu thụ yếu, hàng tồn kho tăng cao, vướng nợ xấu, đói vốn… đã khiến không chỉ doanh nghiệp lểu đểu mà đời sống công nhân cũng bị ảnh hưởng trực tiếp.
“Nhiều công nhân hiện giờ không dám nhảy việc nữa bởi họ biết rằng nếu nghỉ chỗ này, xin chỗ khác thì không dễ gì xin được việc, nhiều khi phải mất việc”, ông Định san sẻ.
“Nếu giữ thì tiền đâu trả lương cho họ, còn nếu để họ ra đi đến khi có đơn hàng, sinh sản lại thì lấy đâu cần lao để làm việc”, ông Khánh bày tỏ.
Tạt lên một đoạn quốc lộ khoảng vài cây số, chúng tôi đến “xóm nhà trọ” của công nhân KCN Sóng Thần 1. “Nhiều công ty chỉ sinh sản ca chính 8 tiếng từ sáng đến chiều, buổi tối đóng cửa. Những lời san sẻ của chị Ái và anh Hải cũng chính là nỗi niềm, tâm sự của phần nhiều công nhân hiện nay mà PV đã có dịp tiếp xúc.
Dù không nói hết câu, nhưng ai cũng hiểu rằng, thu nhập của công nhân nói chung và chị Minh nói riêng đã giảm đi nhiều, trong khi các uổng khác như thực phẩm, tiền điện, tiền nước, tiền nhà trọ, tiền cho con ăn học lại tăng. Thấy chỗ khác lương cao hơn là bọn em ‘nhảy’ sang liền”. Công việc bấp bênh, thu nhập hạn hẹp, công nhân sống khem khổ hơn, chắt bóp hơn (Trong ảnh : Chợ công nhân không còn xôm tụ như thời kì trước- ảnh: L.
Chắt lót lắm mỗi tháng mới gửi về quê được vài trăm ngàn. N ). Bám việc dù thu nhập giảm, khó nhọc hơn Theo tìm hiểu của PV, khoảng từ cuối năm 2012 trở lại đây, số lượng người cần lao từ các tỉnh về TP. Ở lại cũng không được, về quê cũng chẳng xong”. Bên cạnh đó, đời sống tinh thần của họ gần như chẳng còn khái niệm gì trong đầu, bởi đã từ lâu, món ăn tinh thần đã trở nên món ăn xa xỉ đối với họ.
Phải trước đây, mỗi lần tan ca, hàng nghìn công nhân ào ra, gây tắc nghẽn liên lạc đoạn đường trước cổng, thì hiện thời, không gian thông thoáng thấy rõ.
PV Tổ Quốc có mặt tại KCX Linh Trung (Thủ Đức, TP. Không để chúng tôi chờ lâu, chị Ái trần tình: “nguyên nhân mà hồi trước bọn em nghỉ việc thẳng băng không phải vì công việc cực nhọc mà chính là lương thấp anh à, làm quần quật cả tháng, tăng ca liên miên vẫn không đủ sống.
HCM (Hepza), cái quyền này của công nhân đã bị ‘tước’ đi lâu rồi. Nguyễn ). Điều này cho thấy rằng, tình hình sản xuất kinh dinh của khối doanh nghiệp phụ thuộc chính yếu vào đơn hàng xuất khẩu – khối chiếm phần nhiều lực lượng lao động phổ quát – gặp vô vàn khó khăn.
Còn về phía người cần lao, do lo sợ mất việc, lo sợ mất “chén cơm” nên phải cố bám dù biết rằng phải “cày” nhiều hơn, nhưng thu nhập không tăng, thậm chí còn giảm. Anh Hải chia sẻ: “Tôi làm mướn nhân thu nhập một tháng chưa tới 3 triệu rưỡi, nhưng đâu phải chỉ nuôi sống bản thân thôi mà tôi còn nuôi cả hai đứa em đang đi học ở quê
Tiếp lời chị Ái, anh Hải trầm tư: “Còn bây giờ công nhân chúng tôi không dám mạo hiểm nhảy việc nữa rồi, dù lương thấp, thu nhập giảm, công việc lại cực nhọc nặng nhọc nhiều hơn nhưng phải cố bám, bởi nếu mất việc thì chúng tôi không biết xoay xoả vào đâu.
Thực tại cho thấy, nhiều doanh nghiệp đang sống dở, chết dở, không biết vỡ nợ lúc nào nên cũng không cần hoặc không đủ khả năng trả lương để giữ chân người lao động. Theo Hepza, trong 6 tháng đầu năm 2013, tổng vốn đầu tư vào các KCX – KCN trên địa bàn TP. Không dư đồng nào, thậm chí có tháng phải ăn mì gói trừ cơm. Chị Minh, công nhân của một doanh nghiệp trong KCX Linh Trung cho biết, nhiều doanh nghiệp số lượng công nhân chỉ còn phân nửa, không khí sản xuất trầm lắng dù trong giờ cao điểm.
Theo ông Nguyễn Tấn Định, Phó trưởng Ban thường trực Ban Quản lý các KCX – KCN TP. Qua nhiều lần xúc tiếp và được các anh chị công nhân dẫn về thăm nhà trọ, chúng tôi mới cảm nhận hết thảy những khó khăn trong đời sống mà chính công nhân luôn là những đối tượng chịu thiệt thòi nhiều nhất.
Còn đối với những doanh nghiệp hoạt động ổn định như ngành dệt may, đề nghị tuyển dụng cũng cao hơn, đòi hỏi công nhân phải có tay nghề, nhưng mức lương và chế độ đãi ngộ không có gì thay đổi. Nhu cầu tuyển dụng cần lao giảm do gặp khó khăn trong sinh sản, nhiều doanh nghiệp phải giảm giờ làm, bố trí lại ca làm việc thay vì tổ chức 3 ca như trước, nay giảm còn 2 ca hoặc 1 ca.
Anh Hải và chị Ái quen nhau từ khi hai người cùng làm chung trong một công ty thuộc KCN Sóng Thần 1, nay đã được hơn ba năm nhưng không dám tổ chức đám cưới. HCM kể cả cấp mới và điều chỉnh đạt vỏn vẹn hơn 181 triệu USD, chỉ đạt hơn 36% kế hoạch (500 triệu USD), giảm hơn 14% so với cùng kỳ năm 2012.
Lê Nguyễn. Đập vào mắt ngay tức thì đó là số lượng công nhân tan ca, ùa ra quá loáng thoáng. HCM) cho rằng, điều mà nhiều chủ doanh nghiệp đau đầu lúc này là không biết làm cách nào để giữ công nhân. Thấy chị Minh đi “chợ trời” ngay trên vỉa hè quốc lộ 1A (đoạn gần cổng KCX) nên chúng tôi tranh thủ bám theo để tìm hiểu thêm về đời sống công nhân.
Bên không muốn đi, bên không thể giữ Theo TS. Vượt qua hai thử thách này không phải dễ, chính bởi thế, không ít doanh nghiệp đành ngùi ngùi dừng cuộc chơi, tuyên bố phá sản, giải thể.
Chuyện trò với anh chị, chúng tôi được biết, thu nhập thấp chưa phải là căn do chính khiến hai người không thể lấy nhau mà căn do chính lại là tính cập kênh của công việc mà anh chị đang làm.
Trần Du Lịch, Ủy viên Ủy ban Kinh tế Quốc hội , từ nay đến cuối năm 2013, doanh nghiệp, đặc biệt là doanh nghiệp vừa và nhỏ chưa thấy có thời cơ rõ nét nào. HCM) vào giờ tan ca. Ngoài chuyện nhà cửa ọp ẹp, chật chội, ẩm ướt, nóng nực, khoảng thời gian mà công nhân được nghỉ ngơi trót chẳng được bao nhiêu. Chị Ái cho biết, hơn 3 năm nay chị đã thay đổi chỗ làm gần chục lần.
Ông Nguyễn Văn Khánh, chủ toạ Hội Da giày quận 4 (TP. Trước đây, trong KCX buổi tối luôn sáng đèn và tiếng máy chạy, giờ tối bưng và im ắng lắm anh à”, chị Minh chia sẻ. Từ chuyện đi làm ai giữ con, tiền đâu cho đi vườn trẻ, tiền sữa, áo xống, học hành của con đã làm cho nhiều gia đình điêu đứng, thậm chí bế tắc. Điều này nói lên rằng, để tìm được một công việc ổn định, có thể sống được không hề dễ dàng lúc này.
Trao đổi với PV, chủ nhiều doanh nghiệp nhỏ san sẻ, để tồn tại, doanh nghiệp phải vượt qua hai rào cản, một là khó khăn khách quan từ ảnh hưởng của suy thoái kinh tế; hai là khó khăn chủ quan từ việc giá xăng, giá dầu, giá điện, giá than tăng.
Đối với những gia làm reo nhân có con cái, bài toán mưu sinh khiến họ không có giây khắc nào được bình yên. Đủng đỉnh bước lại quầy bán rau, có vẻ không cần gấp, chị Minh nói: “Anh biết không, lúc trước mỗi lần tan ca, em vội tranh thủ đến ngay quầy bán thịt để mua được thịt ngon, tươi vì nếu chậm chân thì công nhân khác mua hết, còn hiện, dù thịt tươi hơn, ngon hơn, rẻ hơn tụi em cũng không dám mua…”, nói đến đây chị Minh nghẹn lời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét